Trước khi bắt đầu hành trình Ansha, tôi từng nghĩ rằng, chỉ cần tôi sống tử tế, yêu thương hết lòng và cống hiến cho gia đình, thì hạnh phúc sẽ mãi ở bên. Tôi là một người phụ nữ học thức, tự trọng, luôn cố gắng hoàn thiện bản thân trong vai trò người vợ, người mẹ. Nhưng cuộc đời, đôi khi, không vận hành theo cách ta mong muốn.
Trước khi tham gia hành trình Ansha
Tôi là một cô gái mập, tôi biết ngoại hình không phải lợi thế của mình. Vì vậy, ngay từ thời con gái, tôi luôn cố gắng làm đẹp bản thân bằng kiến thức. Trở thành giảng viên đại học, sự tử tế và lòng tự trọng giúp tôi tự tin. Và tôi nghĩ, cũng chính những điều đó giúp tôi và anh lên duyên. Cuộc sống của chúng tôi luôn ấm áp và hạnh phúc. Nó khiến tôi ngủ quên trong chiến thắng, nghĩ rằng mình đang làm rất tốt mà quên đi rằng có một cơ thể béo phì vấn luôn ôm lấy tôi mỗi ngày.
Để một ngày giông gió, nó lại trở thành vết thương sâu nhất khi người chồng tôi yêu thương chọn rời bỏ tôi. Anh đến với một người phụ nữ khác, mà anh ấy cho là “đẹp hơn”. Tôi đã khóc, đã trách, đã đổ lỗi cho anh rất nhiều. Đó là những tháng ngày tồi tệ, sự oán trách gặm nhấm tôi từng ngày, tâm trí và thể xác của tôi đều suy kiệt.
Ngồi trong căn phòng kín, tôi chẳng còn cảm nhận được chút hơi ấm nào của người mình từng thương. Trong lúc nỗi buồn vẫn quấn quýt bủa vây, tôi bị kéo ngược về hiện tại khi thấy mình trong gương, rồi bật khóc khi thấy một hình hài lạ lẫm – to lớn, nhợt nhạt và tiều tụy. Khóc là điều duy nhất tôi làm được lúc đó. Khóc một lần này nữa thôi, không thể đắm chìm mãi trong cái vũng lầy tăm tối. Nếu tôi cứ để bản thân chìm trong đau khổ, tôi sẽ đánh mất không chỉ hạnh phúc mà còn cả chính mình.
Quyết tâm yêu bản thân
Tôi có hai đứa con, những ánh sáng nhỏ bé trong cuộc đời tôi, và tôi không thể để chúng lớn lên với hình ảnh một người mẹ yếu đuối, gục ngã trước định kiến.Tôi quyết định đứng dậy, không phải để chứng minh điều gì cho người khác, mà để tìm lại giá trị của chính mình.
Hành trình ấy không dễ dàng. Tôi bắt đầu chăm sóc bản thân, không phải để trở nên “đẹp” theo chuẩn mực của ai đó, mà để khỏe mạnh, để yêu thương cơ thể mình. Tôi đọc sách, tham gia các khóa học, và tìm niềm vui trong những điều nhỏ bé – một buổi sáng yên bình pha cà phê, một câu chuyện cười của con, hay một lời khen từ đồng nghiệp. Tôi học cách tha thứ cho chồng, không vì anh ấy, mà vì tôi xứng đáng được giải phóng khỏi oán hận.
Quan trọng hơn, tôi dạy các con mình cách yêu thương và trân trọng bản thân. “Tốt gỗ hơn tốt nước sơn” là điều thời đại của tôi được dạy, nhưng với bài học đường đời, tôi mong con mình hiểu: “Tốt gỗ cần phải tốt cả nước sơn” bởi tôi hiểu rằng khi vẻ ngoài của con không được chăm chút đủ để bắt mắt, thì liệu có mấy người sẽ mong muốn tìm hiểu sự đẹp đẽ bên trong”. Tôi dạy các con lắng nghe và tử tế, học tập và khiêm nhường, yêu thương bản thân và yêu thương mọi người. Tôi muốn các con lớn lên với lòng tự tin, biết rằng chúng đẹp đẽ theo cách riêng biệt.

Đồng hành cùng hành trình Ansha
Hà Nội, những ngày đầu tháng 2 se lạnh, lòng tôi nhẹ tận hưởng lý trà thơm. Và như một cơ duyên, khi xem được những chia sẻ về chương trình “Hành trình 200 đại sứ niềm tin của Ansha” của bạn Hoàng Song Hà. Ở đây tôi thấy được mình và nhìn nhận đây như một cơ hội. Cơ hội không chỉ giúp tôi tìm lại tôi của ngày xuân rực rỡ ấy. Mà hành trình này cũng là cách giúp tôi trở thành tấm gương yêu thương lấy mình.
Tôi vẫn béo và tôi nghĩ rằng với hành trình Ansha, tôi sẽ khác sẽ hoàn hảo, sẽ theo chuẩn mực theo cách làm tôi hạnh phúc. Hạnh phúc của tôi sẽ không còn phụ thuộc vào ánh mắt của người khác, mà đến từ việc tôi đã học được cách yêu thương chính mình. Và tôi hy vọng, câu chuyện của tôi sẽ truyền cảm hứng cho những người phụ nữ khác. Dù cuộc đời có khắc nghiệt thế nào, chúng ta vẫn có thể đứng dậy, ngẩng cao đầu, và sống một cuộc đời đáng tự hào.